Hôn nhân đổ vỡ, không công ăn việc làm, chị N.B.N. được người quen giới thiệu sang Đài Loan làm việc. Đến nơi, chị N. mới ngã ngửa khi biết công việc của mình là mời rượu ở quán bar, vũ trường…
Vợ anh N.T.T. sau và trước khi phẫu thuật thẩm mỹ.
Không bốc lửa, không có tiền
Tính đến nay, chị N.B.N. (SN 1980, huyện Đức Hòa, Long An) đã 6 lần sang Đài Loan làm việc dưới dạng visa du lịch. Sau 6 tháng làm việc trong quán bar, chị N. về quê để làm lại visa và chuẩn bị cho lần đi kế tiếp. Lần này, trước khi đi, chị đã dùng toàn bộ số tiền kiếm được cộng với nhờ gia đình đi vay lãi để “tân trang” lại khuôn mặt của mình.
Ít ngày sau phẫu thuật, chị N. e ngại và tránh gặp người quen bởi, khuôn mặt bị sưng húp, đau đớn. Tuy nhiên, vì cái “nghề” nên chị phải cố cắn răng chấp nhận.
Nói chuyện với PV, chị N. kể lại: “Lần phẫu thuật phẩm mỹ, tôi ráng chịu đau để nhan sắc được cải thiện. Tôi lớn tuổi rồi, phải phẫu thuật cho ngon lành để cạnh tranh với các em ít tuổi hơn. Nghề nào, ở đâu cũng có cạnh tranh. Không đẹp, không bốc lửa, khách không thích thì lấy đâu ra tiền boa. Tôi và mấy đứa sang đó toàn sống bằng tiền boa chứ làm gì có lương. Ngày nào cũng uống rượu, thức hầu mấy ổng thâu đêm suốt sáng chắc chết vì bệnh quá”.
Chị N. kể, sau mấy lần xuất ngoại, chị kiếm được hơn 300 triệu đồng. Tính về Việt Nam kiếm việc khác làm nhưng với số tiền đó, đầu tư, làm việc gì cũng thiếu. Lần này, chị dự định cố gắng kiếm nhiều tiền về mở quán nhậu hoặc quán cà phê.
Chị N. bảo, lúc mới sang cái gì cũng bỡ ngỡ và lo sợ. Nhưng bây giờ, sau nhiều lần đi lại, chị đã đủ khôn ngoan để moi tiền khách.
Nói về đời mình, chị N. gói gọn trong hai từ “chua chát”. 25 tuổi, chồng bỏ chị và hai con đi theo cô gái khác. Nhà nghèo, con cái còn nhỏ, chị chìm trong khủng hoảng.
Ngày đó, có một bà chị họ đi Đài Loan về giới thiệu, hứa hẹn dẫn sang tìm cho công việc, lương cao. Túng quẫn quá, chị gửi hai con cho bà ngoại rồi khăn gói lên đường.
Xuất ngoại, chị bị đẩy vào các quán rượu, bar, vũ trường tiếp khách. Bảo là tiếp thị rượu chứ có khác nào “gái làng chơi”, phải đưa đẩy, mời gọi, cho khách sờ mó mới lấy được tiền boa. Làm nhiều hóa quen, giờ chai sạn, trong đầu chỉ còn khái niệm phải đẹp, phải chiêu trò, hấp dẫn… để kiếm được nhiều tiền.
Chị N. không ngại chia sẻ: “Nhiều đứa con gái cùng quê cứ xin tôi cho sang Đài Loan làm việc cùng. Tôi đã nói rõ ràng công việc phải làm mà tụi nó vẫn gật đầu, đòi đi. Muốn đi thì ít nhất cũng phải tắm trắng, sửa mũi, xăm môi, tốn không ít tiền. Tụi nó vay mượn đủ đường nên sang đó làm việc như điên để trả nợ”.
Chưa kiếm được tiền đã phải trả giá
Những trường hợp xuất ngoại tương tự như chị N. là không hiếm. Nhiều năm qua, con số phụ nữ Việt lấy chồng hay sang nước ngoài làm việc rất nhiều. Sau chuyến đầu bỡ ngỡ, nhiều chị em dần quen với công việc, chủ động đi “tút” lại nhan sắc tiếp tục xuất ngoại để kiếm được nhiều tiền hơn.
Nói chuyện với PV, anh N.T.T. (1986, ngụ Đức Huệ, Long An) cũng buồn bã chia sẻ: “Vợ tôi không chịu được cảnh nghèo khó nên nghe theo lời mấy bà mối sang Malaysia làm việc. Những ngày đầu mới sang, vợ tôi còn liên lạc với gia đình và các con. Nhưng, mấy tháng sau, cô ấy bặt vô âm tín, không gọi điện về nữa. Tôi dò hỏi người quen thì biết được hiện tại vợ tôi làm việc trong mấy quán bar, vũ trường. Nghe họ nói, vợ tôi quyết tâm kiếm được nhiều tiền rồi mới về Việt Nam”.
Anh T. cho biết thêm, sau 6 tháng, vợ anh phải về nước vì visa cấp theo dạng du lịch. Lần này về, vợ anh dùng toàn bộ số tiền kiếm được và nhờ anh đi vay thêm để bơm ngực, phẫu thuật thẩm mỹ mặt.
“Số tiền vợ tôi vay lúc đi chưa trả được thì nay lại nợ thêm tiền phẫu thuật thẩm mỹ. Vợ tôi ngày càng lún sâu, không cách nào thoát ra được. Tôi cũng thất vọng nhưng nếu không cho vợ đi thì chẳng có tiền trả nợ, người ta đến lấy mất nhà”, anh N.T.T. chia sẻ trong bẽ bàng .
Nói về việc thẩm mỹ, chị N. than thở rằng, nhiều người vì ít tiền nên tìm đến mấy chỗ thẩm mỹ rẻ tiền. Từ đây, không ít câu chuyện dở khóc dở cười xảy ra. Các cô gái chưa xuất ngoại, chưa kiếm được tiền đã phải tốn tiền điều trị mấy biến chứng từ phẫu thuật thẩm mỹ để lại.
Chị N. có một người bạn đi cùng đợt năm vừa rồi cũng phẫu thuật thẩm mỹ. Sau mấy cuộc tiểu, đại phẫu, miệng của cô bị méo, nhìn rất sợ. Không sang được Đài Loan, người này phải ở nhà bán vé số. Rút kinh nghiệm, chị N. đầu tư tới 200 triệu đồng lên TP.HCM phẫu thuật cho chắc ăn.
Nhiều phụ nữ xuất ngoại để làm việc ở các quán bar cho biết, kiếm được đồng tiền bên đó cũng rất nhục nhã và vất vả. Họ lỡ sa chân nên phải theo để kiếm chút tiền sau này về nước làm ăn. Hơn nữa, những người này cũng không muốn về quê để bán mặt cho đất, bán lưng cho trời.
Nói về tình trạng phụ nữ ở địa phương xuất ngoại, bà Lê Thị Tuyết Trang, Phó chủ tịch hội Phụ nữ xã Mỹ Hạnh Nam (huyện Đức Hòa, Long An) cho biết: “Thời gian gần đây, địa phương có ghi nhận việc nhiều chị em xuất ngoại đi du lịch nhưng thực tế là đi lao động, làm thuê, thậm chí có người còn xuất khẩu lao động chui. Chúng tôi đã tuyên truyền về vấn đề này rất nhiều lần nhưng các chị em vẫn ôm mộng làm giàu nên chịu nhiều thiệt thòi”.
Trả lời PV, ông Lê Tấn Lộc, cán bộ tư pháp xã Mỹ Hạnh Nam (huyện Đức Hòa, Long An) cho biết: “Thời gian trở lại đây, tại địa phương rộ lên hiện tượng nhiều chị em xin làm hồ sơ, giấy tờ để kết hôn với người Malaysia, Trung Quốc. Hiện tượng này bắt đầu có sự tăng đột biến. Tình trạng này căng thẳng đến nỗi nhiều chị em liên tục hối thúc chúng tôi hoàn tất hồ sơ, thậm chí có chị em đã xuất ngoại trước khi có đầy đủ giấy tờ, hồ sơ”.